Tin mới
2
Việc cần làm khi cảm thấy kiệt sức
Áp lực công việc khiến nhiều người muốn chạy trốn, nhưng chỉ cần hiểu "burn out" hoạt động như thế nào, bạn có thể đảo ngược tình thế bằng vài thay đổi đơn giản
Ảnh
Top Ten Travel đưa du khách khám phá Trung Quốc theo hình thức bay “Charter Flight”
Sau một thời gian dài đóng cửa, chính phủ Trung Quốc đã cho phép ngành du lịch hoạt động trở lại bắt đầu từ tháng 3/2023. Bên cạnh việc đón khách du lịch Trung Quốc tới Việt Nam, một số ít doanh nghiệp du lịch lớn tại Việt Nam cũng đang tiến hành tổ chức các tour du lịch đưa khách tới Trung Quốc theo hình thức bay “Charter”.

sunwin | sunwin

Việc cần làm khi cảm thấy kiệt sức

Áp lực công việc khiến nhiều người muốn chạy trốn, nhưng chỉ cần hiểu "burn out" hoạt động như thế nào, bạn có thể đảo ngược tình thế bằng vài thay đổi đơn giản

Anh đánh giày mất chỗ ngủ trưa, chú chó bị cho ăn quá nhiều đến... mệt lử

Đăng bởi Tôi Là Sao | 2015-08-15 02:08

Từ khi mọi người kéo nhau đến giúp đỡ, anh Ân không còn chỗ ngủ trưa, tối anh không được nghỉ ngơi vì đến 12h đêm vẫn có người đến thăm. Còn với chú chó nhỏ, quá nhiều người đến bế và cho ăn dường như đã làm cho nó hoảng sợ và mệt lử, chỉ nép đằng sau lưng chủ suốt cả ngày...

Không thể ngủ ngon vì quá nhiều người đến "giúp đỡ"

Trưa ngày 14/8, vừa thấy có bóng người ghé qua, anh Trần Khắc Ân (SN 1977, quê An Giang) đã lắc tay, lắc đầu ngỏ ý không muốn tiếp, nhưng khi chúng tôi nói rằng chỉ đến hỏi thăm anh trong vài phút, không làm phiền chú chó nhỏ của anh thì anh gật đầu. Qua ngôn ngữ hình thể mà anh chia sẻ, chúng tôi cũng hiểu được phần nào về sự xáo trộn trong cuộc sống của anh và chú chó nhỏ khi bỗng dưng có quá nhiều người tìm đến trong một thời gian ngắn.

IMG_2554-04d3b
Khi không có người đến thăm, anh Ân ngồi thảnh thơi bên đồ nghề đánh giày của mình, nhìn chú chó được ngủ ngon trong góc tường mà không bị ai làm phiền.
 

Khi chúng tôi hỏi vì sao anh không còn ngủ ở ngôi miếu nhỏ trên đường Lê Thánh Tôn nữa, anh nhăn mặt, ra hiệu rằng vì hẻm nhỏ, nhiều người đến thăm không có lối đi và gây ồn ào cho người dân khu vực nên một số người khó chịu đã không cho anh ở đó nữa. Anh trỏ tay về phía cuối đường Thái Văn Lung và xua tay nói rằng ở đó người ta cũng không cho ngủ nữa, nên hai hôm nay anh không được ngủ trưa. 

Một chị bán hàng gần đó lên tiếng: "Trưa nó không được ngủ, rồi 11h, 12h khuya cũng có mấy đứa nhỏ tuổi đến làm phiền, con chó đang ngủ tụi nó cũng bồng ẵm lên chụp hình. Từ khi nhiều người đến thăm và cho tiền, buổi tối, Ân còn bị người ta trộm tiền, ngay cả đôi dép đang mang cũng bị lấy cắp. Giờ nó ngủ cũng không yên". Khi chị bán hàng vừa nói xong, anh Ân duỗi thẳng 5 ngón tay, vung lên đưa vào cổ người đối diện, kể lại câu chuyện anh bị người ta trấn lột và mất vài trăm mang trong người, còn tổng số tiền từ thiện mà mọi người đến đưa, anh đã gửi cho một người tin cậy để giữ giùm, vì sợ mình sẽ lại trở thành miếng mồi ngon cho trộm cắp.
 
IMG_2521-04d3b
Anh cũng dùng ký hiệu để chia sẻ với chúng tôi rằng trong hôm nay có rất ít người đến đánh giày, đa phần họ đến chơi với chú chó mù, hỏi thăm anh, còn anh ngỏ ý từ chối nhận quà tặng vì những giỏ quà tặng lỉnh kỉnh đã phải gửi nhờ cho anh bảo vệ ở khách sạn giữ giùm.
 
"Đừng đến bắt nó ăn cho... phình bụng rồi chụp ảnh nữa!"

Người mệt mỏi, anh Ân bế chú chó nhỏ lên diễn tả quá nhiều người đến thăm, ai cũng cho nó ăn đến nỗi bụng nó phình to như muốn nổ, rồi ôm chú chó nhỏ vào lòng vỗ về. Một anh bạn thân của anh Ân chia sẻ: "Giúp nó phải biết cách giúp, con chó quá nhỏ, còn bị mù mà hết người này bồng, đến người kia bế khiến nó hoảng sợ, mấy hôm nay nó không buồn chạy nhảy, chỉ nấp và thằng Ân hoặc chui vào giỏ xách khi ai đó đụng đến nó. Dù rằng mọi người có ý tốt muốn giúp đỡ nhưng phải để cho tụi nó có thời gian nghỉ ngơi, tôi nghĩ mọi người muốn giúp thì nên đến trò chuyện với Ân, mời nó lý cafe đi, nó thích uống cafe lắm, chứ đừng đến "bắt" chó ăn rồi chụp hình nữa".
 
4-4797d
Anh Ân trông khá mệt mỏi vì không ngủ đủ giấc, anh lật chú chó nhỏ lên, ra hiệu nhiều người cho ăn quá nên bụng nó đã phình to ra.
 
 
Người bạn của anh Ân còn cho biết, nhiều người đến thăm đều cho quà, cho đồ ăn bằng cách khui hộp ra rồi bắt chú chó mù ăn, sau đó chơi đùa, chuyền chú chó cho nhau rồi về.
 
Những người dân trên đường Thái Văn Lung đều cho biết anh Ân sống ở đây đã hơn 10 năm, và rất yêu thương động vật, đặc biệt là chó. Chú chó mù này không phải anh "nổi hứng" nuôi, mà cách đây vài năm có lần anh đã nuôi một lúc 6 con chó con. Thế nhưng vì ngủ ngoài đường nên chó cứ vừa lớn tí đã bị bắt trộm, mỗi lần mất chó, là một lần anh buồn bã chẳng thèm đi đánh giày, chỉ ngồi một góc từ sáng đến tối, mọi người đến khuyên, cho anh con chó khác anh mới vui trở lại.

3-4797d
Chú chó chẳng buồn đùa giỡn mặc dù được vuốt ve.

IMG_2549-04d3b
Có lẽ tất cả những gì chú chó cần bây giờ là những giấc ngủ bình yên thế này.
 
 
Chị Nga, người bán hàng rong hơn 4 năm ở khu vực này kể lại câu chuyện những ngày đầu khi anh Ân nhận nuôi chú chó mù: "Lần đó có người tặng nó con chó, nó mừng lắm, nhưng cũng thắc mắc sao chú chó này cứ nhắm mắt mãi, nó ra hiệu với tôi bảo chắc là con chó bị... đau mắt. Thế là nó mua thuốc nhỏ mắt cho chó, mỗi ngày nhỏ đều đặn nhưng con chó vẫn... nhắm tịt mắt. Chúng tôi đến xem thì mới cười nói với nó: "Con chó của mày bị mù rồi Ân ơi, mày nhỏ mắt cho nó suốt vậy ích gì?". Nghe vậy, thằng Ân gãi đầu gãi tai bối rối, rồi nó ôm con chó vào lòng, vỗ về. Ở đây ai cũng thương "hai cha con" nó!"
 
Khi chúng tôi trò chuyện với chị Nga, thì anh Ân cũng bước đến, đưa mười mấy nghìn tiền lẻ cho chị bán hàng. Chúng tôi hỏi tiền gì, chị bảo tiền anh Ân mua thuốc lá để hút. "Ngày nào nó cũng gọi ly cafe của chị bán nước, rồi mua mấy điếu thuốc của tôi hút. Nhìn vậy chứ nó có ốm đói ngày nào đâu, đánh 2-3 đôi giày là được gần 100 ngàn một ngày rồi. Hôm nào ế thì chúng tôi mời nó ly cafe, nhân viên khách sạn chia nửa hộp cơm cho ăn. Từ đó đến nay lần đầu tiên mới thấy người ta đến cho nó tiền nhiều như vậy, trước giờ nó đánh giày, được người ta cho thêm, nó còn ngại lấy. Tôi dám khẳng định, Ân là một đứa rất có lòng tự trọng, và sòng phẳng. Lần đầu tiên tôi đến đây bán, nó ăn liền phần bánh ướt của tôi rồi bỏ đi, tôi bất ngờ kêu lại nhưng nó đi nhanh quá, lại thấy nó bị tật nên tôi cũng tặc lưỡi cho qua rồi đi bán tiếp. Thế nhưng hôm sau nó ngồi đợi tôi để trả tiền. Những lần Ân có tiền đều trả ngay, không thì cứ đợi 10-20 phút đánh giày có tiền là ra trả. Nếu không được thì hôm sau thể nào cũng ngồi đợi tôi để trả tiền", chị Nga chia sẻ.

Vì có lòng tự trọng và sống đơn giản, nên khi những người dân nơi đây đi qua nói đùa rằng anh dạo này nổi tiếng quá, ai cũng biết, tiền xài sao cho hết thì anh cúi đầu buồn bã, anh ra hiệu với chúng tôi ý rằng anh vui vì con chó nhỏ được ăn uống nhiều hơn, được quan tâm, nhưng anh không muốn mình nổi tiếng, không muốn bị làm phiền. Anh lo sợ chú chó nhỏ sẽ bị bắt mất, lo sợ chỗ ngã lưng cuối cùng của anh trên đường Thái Văn Lung mỗi khi đêm về bị người ta lấy lại. 

Anh ngỏ ý cảm ơn những người đã quan tâm đến anh nhưng anh đưa tay ra hiệu từ sáng đến trưa đã có hơn 10 người đến, con chó đã hoảng sợ và anh chỉ đánh được có 2 đôi giày. 10 năm qua anh đã luôn bình yên với nghề đánh giày, với những chú chó mình nuôi nấng, với chị bán hàng rong, bán nước, anh bảo vệ thân thiện, anh không có một căn nhà nhưng anh có một gia đình yêu thương mình trên vỉa hè con đường Thái Văn Lung này. Một tín hiệu vui là ngày hôm nay lượng người đến thăm anh đã vơi bớt và cuộc sống của anh trở về với những ngày bình thường như 10 năm qua anh vẫn sống.

Theo Trí thức trẻ

Xem tiếp :

Bài viết, video, hình ảnh đóng góp cho chuyên mục xin gửi về:
bientap@2isao.com

loading...