Tin mới
2
Sự thật về hai cậu bé đạp xe tìm mẹ
Chiều 21/4, hai cậu bé người Mông đạp xe qua huyện Mai Châu, tỉnh Hòa Bình được công an đưa về gia đình tại bản Dền Thàng B, xã Dào San, huyện Phong Thổ, tỉnh Lai Châu
3
Những trạm cứu hộ chó mèo bị xua đuổi
Khi Trần Tâm thấy tấm biển "đề nghị dẹp hết chó mèo" người hàng xóm treo trước cổng nhà, anh thở dài biết mình thêm một lần nữa phải chuyển đi
Ảnh

sunwin | sunwin

Sự thật về hai cậu bé đạp xe tìm mẹ

Chiều 21/4, hai cậu bé người Mông đạp xe qua huyện Mai Châu, tỉnh Hòa Bình được công an đưa về gia đình tại bản Dền Thàng B, xã Dào San, huyện Phong Thổ, tỉnh Lai Châu
Những trạm cứu hộ chó mèo bị xua đuổi

Khi Trần Tâm thấy tấm biển "đề nghị dẹp hết chó mèo" người hàng xóm treo trước cổng nhà, anh thở dài biết mình thêm một lần nữa phải chuyển đi

Khâm phục câu chuyện anh chàng huấn luyện viên thể hình "không chân"

Đăng bởi Tôi Là Sao | 2017-05-02 09:05

Câu chuyện về anh chàng khuyết tật Edgard John Augustin chinh phục ước mơ huấn luyện viên thể hình của mình là minh chứng rõ nhất cho câu nói: "Kì tích là tên gọi khác của sự nỗ lực."

Năm 4 tuổi, cậu bé Edgard John Augustin mãi mãi không được nhìn thấy đôi chân của mình sau một tai nạn thảm khốc với gia đình. Hầu hết các thành viên trong gia đình của Edgard đều bị thương nặng, anh trai của cậu cũng phải cắt bỏ một chân nếu muốn sống. Bao nhiêu năm qua đi, nhưng kí ức kinh hoàng về ngày hôm đó vẫn luôn đeo bám dai dẳng trong tâm trí cậu bé Edgard ngày nào.

Nhiều người không thể tưởng tượng được một cuộc sống nếu không có chân sẽ như thế nào? Sau tai nạn, Edgard mất 5 năm để phục hồi chức năng tại thủ đô Paris, Pháp. Từ một cậu bé 4 tuổi lành lặn, hiếu động, giờ đây Edgard phải làm quen với cuộc sống "thiếu thốn" đi phần thiết yếu để hoạt động của cơ thể. Cậu phải học lại cách đứng vững với nạng trong 2 năm rồi cách điều khiển và làm quen với đôi chân giả mất 3 năm. Khó nhất chính là phải tập giữ thăng bằng với thân trên vì đôi chân giả không thể giúp Edgard giữ thăng bằng hoàn toàn, nhất là những lúc cơ thể cần vận động hay di chuyển nhanh.

Sau khóa học phục hồi chức năng tại Paris, gia đình Edgard quay trở lại quê nhà Guiana - một quốc gia nằm tại Nam Mỹ để cho cậu tiếp tục theo học trung học. Sự khác biệt của cậu bị trêu chọc thường xuyên từ bạn bè. Đã từng rất mặc cảm và nhiều lúc muốn nghỉ học do không chịu được những cái nhìn kì thị từ người xung quanh, nhưng sự động viên của gia đình và khát khao chứng minh mình không phải là một người vô ích, Edgard đã vượt lên tất cả những định kiến và quyết định thay đổi cuộc đời. 

Tiếp tục theo đuổi con đường học vấn tại một Đại học khá nổi tiếng ở Pháp, Edgard nhận ra mình có sở thích đặc biệt với môn thể hình. "Không gì là không thể", câu nói đó đã khiến Edgard quyết định theo đuổi đam mê và sự nghiệp thể hình. Chặng đường đó không hề dễ dàng khi cơ thể Edgard lại không hoàn hảo như người bình thường. Những bài tập đơn giản ban đầu đôi khi cũng gây nhiều khó khăn cho Edgard, anh phải tập đi tập lại không biết bao nhiêu lần. Nhưng với nỗ lực và ý chí phi thường, Edgard dần bắt kịp với cường độ tập luyện một cách thần kì. Hiện tại, anh là một trong những huấn luyện viên thể hình dành cho người khuyết tật thành công và được nhiều người biết đến.

Không chịu đầu hàng số phận, với sự nỗ lực và luyện tập không ngừng, Edgard giờ đây là một trong những huấn luyện viên thể hình dành cho người khuyết tật thành công và được nhiều người biết đến.

Không chịu đầu hàng số phận, với sự nỗ lực và luyện tập không ngừng, Edgard giờ đây là một trong những huấn luyện viên thể hình dành cho người khuyết tật thành công và được nhiều người biết đến.

Không chịu đầu hàng số phận, với sự nỗ lực và luyện tập không ngừng, Edgard giờ đây là một trong những huấn luyện viên thể hình dành cho người khuyết tật thành công và được nhiều người biết đến.
Không chịu đầu hàng số phận, với sự nỗ lực và luyện tập không ngừng, Edgard giờ đây là một trong những huấn luyện viên thể hình dành cho người khuyết tật thành công và được nhiều người biết đến.

Edgard không thường chia sẻ đời tư cá nhân, anh chàng vẫn tỏ ra bình thường khi đi ra ngoài bằng lớp quần dài che đi đôi chân giả của mình, anh không muốn gây nên sự tò mò cho bất cứ ai. Tuy nhiên, khi một lần được đề nghị làm mẫu ảnh cho một chiến dịch động viên và tôn vinh những vận động viên thể hình tật nguyền, anh đã đồng ý. Những hình ảnh của Edgard nhận được nhiều sự đồng cảm của nhiều người, trong những bức hình đó, ta không chỉ thấy được một huấn luyện viên với cơ bắp cuồn cuộn hấp dẫn. Đằng sau những bức hình này là cả một câu chuyện về lòng quyết tâm và nỗ lực không ngừng của một con người bị số phận "trêu đùa", nhưng anh đã chiến thắng cả số phận và viết nên câu chuyện cho chính cuộc đời mình.

Những hình ảnh ấn tượng này được hàng ngàn người chia sẻ và đồng cảm.

Những hình ảnh ấn tượng này được hàng ngàn người chia sẻ và đồng cảm.
Những hình ảnh ấn tượng này được hàng ngàn người chia sẻ và đồng cảm.

Năm 30 tuổi, Edgard xuất sắc giành được chức vô địch xe lăn thể hình của châu Âu. Sau khi tìm được lí do sống của cuộc đời mình, anh tiếp tục theo đuổi sự nghiệp thể hình của mình một cách đầy đam mê và nghiêm túc, cũng như chia sẻ câu chuyện cuộc đời mình với những người khuyết tật để động viên, khích lệ tinh thần họ. Cậu bé Edgard John Augustin bé nhỏ năm nào giờ đã là một huấn luyện viên thành công, một người truyền nhiệt huyết và cảm hứng sống cho nhiều người có số phận không may mắn, đúng như câu nói: "Miễn là bạn còn thở, lúc đó bạn vẫn còn quyền để hi vọng và chiến đấu cho niềm tin của mình."

"Miễn là bạn còn thở, lúc đó bạn vẫn còn quyền để hi vọng và chiến đấu cho niềm tin của mình."

"Miễn là bạn còn thở, lúc đó bạn vẫn còn quyền để hi vọng và chiến đấu cho niềm tin của mình."

"Miễn là bạn còn thở, lúc đó bạn vẫn còn quyền để hi vọng và chiến đấu cho niềm tin của mình."
"Miễn là bạn còn thở, lúc đó bạn vẫn còn quyền để hi vọng và chiến đấu cho niềm tin của mình."

Theo yan.vn

Xem tiếp :

Bài viết, video, hình ảnh đóng góp cho chuyên mục xin gửi về:
bientap@2isao.com

loading...